Sau phán quyết của Hội đồng thẩm phán tối cao đưa ra tại phiên giám đốc thẩm vụ án Hồ Duy Hải, dư luận vẫn chưa hết bàn tán về vụ việc.
Một số người cho rằng có oan sai bởi trong quá trình điều tra đã có một số sai sót. Thôi thì những cái này tôi không bàn sâu nữa, bởi các mọi người đã cãi nhau chán chê mấy ngày hôm nay rồi. Và để tránh tranh luận không cần thiết, tôi khẳng định lại tôi không đủ kiến thức, thông tin để cho rằng Hồ Duy Hải có phải hung thủ thực sự hay không. Bài viết này tôi không có bất cứ lời bàn nào về sự đúng – sai của vụ án! Tôi chỉ khách quan thấy rằng, ở vụ này dư luận đã không có được nguồn thông tin đầy đủ, đa chiều, để rồi các nhà dân chủ lợi dụng vào đó để xuyên tạc. Từ đó miệt thị chế độ, nền tư pháp, chính trị hóa vụ án, kích động, gây tâm lý hoang mang, mất niềm tin của nhân dân.
Vụ án này phức tạp không hẳn vì những tình tiết nội tại của vụ án mà còn vì âm mưu lợi dụng của những phần tử chống phá nhà nước. Từ một vụ án hình sự một số nhà dân chủ như “Lưu Trọng Văn”; “Trịnh Bá Phương” hay trang “Việt Tân”; kênh “Sài Gòn New”… lại bẻ lái thành câu chuyện đấu đá nội bộ khi cho rằng “Hồ Duy Hải chỉ là nạn nhân, con cờ cuộc đua giành ghế Phó Thủ tướng giữa Nguyễn Hòa Bình và Lê Minh Trí”; rồi thì “dường như ông Chánh án Toàn án Tối cao Nguyễn Hòa Bình đang dùng một mạng người như một đòn phép trong cuộc đua vào Bộ Chính trị”… Biết là các nhà dân chủ đang tìm cách chính trị hóa vụ án Hồ Duy Hải, nhưng chính trị theo thuyết âm mưu đến thế này thì quả là kinh hãi cho trình suy diễn của “các thánh”. Hóa ra Hồ Duy Hải được sống thêm 12 năm qua là để phục vụ cho việc sắp đặt nhân sự, chạy đua quyền lực mọi người ạ! Nếu như các đối tượng lập luận thì ông ấy quả là cao tay khi có thể tính toán được từ 12 năm trước, tức cách đây hơn hai kỳ đại hội để giành ghế? Đúng là với đầu óc của những kẻ cơ hội thì không gì là không thể. Sợ thật!
Nói thật, Hồ Duy Hải là bị cáo được nâng lên đặt xuống, được soi chiếu, thanh tra thẩm định nhiều nhất trong lịch sử, và hơn nữa là được dư luận và cánh báo chí quan tâm rất nhiều, trong đó cũng không thể vắng mặt các đối tượng cơ hội như “Trương Châu Hữu Danh”, “Le Dung Vova”, “Nguyễn Quang A”, “Thao Teresa”, “Nguyễn Hữu Vinh”… Rồi đến phiên tòa đặc biệt công khai, có sự tham dự của đại diện cơ quan chức năng như Quốc hội, Văn phòng Chủ tịch nước, Ban Nội chính Trung ương, đại diện Viện kiểm sát Nhân dân tối cao, đại diện Bộ Công an, cơ quan tố tụng cấp phúc thẩm và sơm thẩm… Phiên tòa với hàng trăm con người, chuyên gia về pháp luật, đầy đủ chuyên môn, nghiệp vụ như vậy thử hỏi một hai cá nhân làm sao có thể qua mặt được cả hội đồng. Thêm nữa, Hồ Duy Hải chỉ là một bị can trong một vụ án thôi, nên tự hỏi bao giờ một nghi phạm lại là tác nhân, tác động lớn đến công tác nhân sự, quan trọng của cả nước như vậy?
Có thể thấy, ngay sau khi có kết quả từ phiên Giám đốc thẩm về vụ Hồ Duy Hải, các nhà dân chủ đã mở một chiến dịch truyền thông rộng rãi trên mạng xã hội với đủ chiêu trò. Hết chuyện gây nhiễu thông tin xuyên tạc rằng “Hải chết thay cho Nguyễn Văn Nghị – là con cháu lãnh đạo”; lấy hình ảnh người mẹ và em gái Hồ Duy Hải ra làm con rối; rồi kêu gọi ký tên vào cái gọi là “Bản Tuyên bố yêu cầu làm rõ sự thật về vụ án Hồ Duy Hải”; hay “Hồ Duy Hải chỉ là con cờ cho cuộc đấu đá nội bộ”… Chiến dịch truyền thông này nghe có vẻ như là kêu oan cho Hồ Duy Hải nhưng thực chất là các đối tượng tập trung bôi nhọ, hạ uy tín lãnh đạo, tấn công vào hệ thống tư pháp và sâu xa hơn là tấn công vào vai trò lãnh đạo của Đảng và nhà nước, đòi tam quyền phân lập, xáo trộn đất nước. Từ những phân tích trên, để cho mọi người cùng nhận diện bộ mặt thật của những dân chủ trong việc này như thế nào. Việc hỗ trợ kêu oan không phải xuất phát từ cái tâm, mà chính là đang lợi dụng để thực hiện các hoạt động chống đối chính quyền.
0 Comments